Chương 25: Chấn Động Đan Dược – Nhân Vật Thần Bí Phòng Số 7

Cuộc đấu giá càng ngày càng căng thẳng, kế tiếp chủ sự đấu giá lấy ra mấy món kỳ bảo như:

- Thiên Sơn Vạn Niên Tịnh Liên - Bị lão giả ở phòng số 2 thành công dùng 10 triệu Kim Ngân.

- 1 Khỏa Nguyên Dan của linh Hầu 6 tầng – Bị phòng số 3 thành công dùng 45 triệu Kim Ngân đấu giá cầm đi xuống. Phải biết hắn đã không thành công đấu giá được Ách Thể Độ Khiếp Dan. Nay lại xuất hiện một khỏ nguyên đan của linh hầu 6 cấp. Có thể nói là một chín một mười.

Lần đấu giá này thu được một khoảng không hề nhỏ khiến cho đôi mắt của cô nàng chủ sự càng thêm linh hoạt, lộ ra nụ cười yêu mị. Liên tục bày ra những bộ dáng đầy quyến rủ của mình. Chốc này lại dùng động tác phất lấy váy áo. Làm lọ ra cặp đùi trắng toát.

Cô nàng này lại có thể một loại thể chất đặc thì, khiến cho da thịt cứ như được toát ra một làn hồng vụ mê người. Đôi kiều độn thì lộ quá nửa. Đính thêm một sợi cái hạng liên đính bảo ngọc, nằm lọt vào giữa khe ngực. Không thể không khiến người ta đỏ mắt nhìn vào hẻm núi đôi này.

-----

“Sau đây là một loại đan dược chưa từng được xuất hiện trên thị trường đan dược. Đan dược này mặc dù chỉ là một đan dược chửa thương thông thường. Nhưng đây cũng không phải là một cái thông thường đan được như chúng ta thường biết, là chỉ phục hồi được 1-2 thành nội thương. Còn viết thương hở cần thời gian mới lành hẳn. Chổ thần kỳ là nó có thể lập tức khôi phục thương thê, thân thể mặc dù có rách nát đến nhận không ra thì cũng ngay lập tức huyết nhục được đắp nặn lại. Linh khí tự động khôi phục đến đỉnh phong. Nhị cấp đan dược” Chủ sự ưỡn bộ ngực căng tròn nói ra.

Tất cả mọi người trong phòng này đều đướng dậy không thể ngồi yên. Phải biết ở cái Trấn Lĩnh Nam này, lấy kinh doanh đan dược làm chủ đạo. Nếu xuất ra một loại đan dược thần kỳ như vậy. Thì các thế lực sẽ không tiếc bất cứ giá nào thu về hoặc làm thân kết giao.

“Minh Văn Đan – Dây là một loại đan dược được luyện chế ra từ một đỉnh cấp đại sư đan dược. Được ủy thác. Giá bán ra một viên ban đầu 1 triệu Kim Ngân – tăng giá một lần không dưới 200 nghìn. Đi kèm với một lời nhắn. Khách nhân nào hữu duyên duyên mua được, cũng xem như là một lần kết giao”

“Chuyện này! Sao có thể!”

“Là thật!”

“Ta muốn!”

“Lập tức mang ra!”

“Có thể nào nói ra danh tánh vị luyện dược đại sư này a – Ta đồng ý trả 10 triệu Kim Ngân” Âm thanh phát ra từ căn phòng số 7. Từ đầu đấu giá tới giờ, hắn cũng không có để mắt đến các tầm thường tài liệu, cộng đan dược kia. Nhưng cái đan dược này mỗi một lời nói ra làm tâm thần hắn thổn thức không yên. Hắn không ai khác là các chủ Vạn Linh Đan Các – Lữ Khang. Là luyện dược sư cấp 4, hắn không thể nào không hiểu được sự kinh diễm của loại đan dược này.

“Đan dược nhị cấp, mà có thể thần kỳ đến vậy sao. So sánh với đan dược 5 cấp còn hơn xa. Thử nghĩ nếu một mạng của các ngươi bị đánh đến không còn hình người. Uống vào một viên này có thể khôi phục ngay” “đây có phải là lại nhặt vào một mạng không a” Lữ Khang thầm cảm thán.

“Không thể! Đây là quy tắc không tiết lộ của đấu giá phường chúng ta” Chủ sự đấu giá âm thanh chắc nịch nói ra.

“Xin trân trọng giới thiệu với các vị khách quý – Minh Văn Đan” Chủ sự nói.

Lúc này ai cũng đỏ mắt nhìn chằm chằm vào hộp ngọc chứa viên đan dược vừa mới được đem ra, đặt trong một hộp ngọc rất cẩn thận. Khi mở hộp học ngọc ra, một mùi đan dược sộc ra. Khi hút vào làm cả người thư sướng, như được tẩm bổ chưa trị. Chỉ mới ngửi thôi cũng đủ làm cho thân thể cảm giác được hồi phục. Ai nấy cũng như hít vào chất kích thích hạng nặng.

Viên đan tỏa ra kim sắc hoàng vụ. Nhìn qua quả thực là một viên Tuyệt phẩm, cấp bậc cao nhất đạn dược. Khỏi nói cũng biết, đây là viên đan dược mà Trần Phong chật vật muốn chết đi mấy để luyện ra một bước này.

Không đợi mọi người lên tiếng, lảo giả gian phòng số 7 trực tiếp kêu lên một con số làm tất cả phải im bặt.

“50 Triệu Kim Ngân” Một âm thanh vang dội cả hội trường.

Một cái kêu ra giá gấp 50 lần. Cái hắn muốn không phải là cái kia đan dược. Cái hắn muốn là 2 chữ kết giao kia. Thử nghĩ nếu đan dược này được cái này Vạn Linh Đan Các hắn chưởng khống luyện chế và kinh doanh. Thì đây có thể nói làm rúng động cả đế quốc chứ đừng nói đến chỉ cái Trấn Lĩnh Nam này.

Một không khí im nhơ tờ, không một ai trực tiếp ra giá bổng.

“100 triệu Kim Ngân” âm thanh từ căn phòng số 18 vang lên. Âm thanh của Mị Linh vang lên.

Một màn này làm cho Chủ quản đấu giá biến sắc. Vì nàng biết cái này đan dược là do bọn hắn đưa ra. Vì cớ gì lại mua lại đan dược của chính mình.

“120 triệu Kim Ngân” Căn phòng số 7 tiếp tục vang lên. Hắn quyết phải có được cái này kết giao.

Đến giá này Trần Phong cũng bắt đầu thỏa mãn. Sở dĩ hắn làm một màn như vậy là để phô trương thanh thế của Minh Văn Đan.

Cũng không phải vì muốn làm khó tên ở căn phòng số 7. Vì hắn biết đây là người mà hắn cần tìm để xây dựng thế lực.

Không ai có thể tiếp tục ra được giá cao hơn.

Lão giả ở căn phòng số 7 thành công đấu giá xuống khỏa đan dược này cùng một cái kết giao kia. Hộp ngọc vừa đến tay, hắn cũng nhận được một mảnh giấy.

"Giờ Tí đêm nay, gặp mặt tị cổng thành nam. Khi đi chỉ một mình xuất hiện." nội dung mảnh giấy chỉ võn vẹn vài từ như thế

Mảnh giấy này hắn coi trọng còn hơn cả sinh mạng của mình, thận trọng cất đi cùng hộp ngọc.

Rất nhanh 120 triệu Kim Ngân kia cũng được âm thầm chuyển đến cho đám người Trần Phong. Mà tên chủ sạp hàng thấy vậy. Hắn cũng muốn xụi lơ tại chỗ. Hắn không tưởng tượng được những gì đang diễn ra trước mắt của mình. Trần Phong cũng lấy ra 5 triệu kim tệ, ném về phía hắn.

“Phần của người” Trần Phong nói.

“Đây.. đây.. đây! Ta không phải đang mơ chứ” hắn lắp bắp nói. Có mơ hắn cũng không bao giờ nghĩ một ngày mình có thể thu hoạch được số tài bảo lớn đến vậy.