Nhưng chưa kịp ra khỏi cửa thì chủ sạp hàng liền vội đuổi theo nhét cho hắn một cái nhẫn trữ vật có chứa một ít tài luyện luyện đan, hỏa thạch và 10 cái đan đỉnh tốt nhất của mình.
Vì tên chủ sạp hàng này biết vị nhân vật này không phải tầm thường. Hắn cần lấy lòng người này
Trần Phong cũng không từ chối sau đó, rất nhanh rời đi nhất khuất tầm mắt của chủ sạp hàng này.
“Thời thế tạo anh hùng. Mong là ta đánh cược tốt lần này” tên này thầm nghĩ trong bụng.
Trần Phong vừa về đến nhà thì Bạch Linh Nhi cũng đợi hắn ở đây từ sớm. Nhữ dược liệu này cũng không gọi là hiếm của ở Trấn Lĩnh Nam. Cũng có thể nói là những loại thông thường nhất rất dễ kiếm được.
“Một khỏa đan dược với dược lực kinh người, mà được luyện bởi dược liệu rất phổ thông a. Ông trời muốn giúp ta mà.” Trần Phong cảm thán.
“Linh Nhi muội, 2 ngày tiếp theo ta cần nghiên cứu luyện ra được đan dược này. Nàng giúp ta thủ hộ a”
Bạch Linh Nhi cũng mang về cho hắn khoảng hơn 100 phần tài liệu, đủ để hắn luyện ra 100 lò đan.
Trần Phong bất đầu nhập tâm mình vào luyện chế dược, hắn đã đọc và nắm rất rõ phương pháp điều chế được liệu này để ngưng tinh chất.
Hắn cẩn thận nghiền từng mảnh, từng mảnh dược liệu đến khi chúng được nghiền ra thật nhuyễn. Hắn biết rằng là tất cả quá trình này được ghi chép phải hết sức tỉ mẫn. Không được lơ là giai đoạn nào trong mỗi một giai đoạn luyện đan.
Phần dược liệu đầu tiên Trần Phong cũng đã nghiền nhuyễn ra không thể nhuyễn hơn.
Thứ 2 là bắt đầu ngưng tinh chất. Hắn dùng 1 viên Hỏa Diễm Thiên Tâm Thạch. Khởi lên hỏa diễm, tế ra đan đỉnh bắt đầu nung nóng đan đỉnh.
Khi độ nóng đã đạt đến trạng thái được khi trong “Luyện Đan Chi Lục” . Trần Phong lập tức cho tất cả những dược liệu đã nghiền cho vào. Vận dụng linh lực, đọc lên khẩu quyết khống hỏa “Ngũ sắc hỏa liên hoa”.
1 đốm vàng, 2 đốm cam, 3 đốm đỏ, lửa với màu sắc khác nhau bắt đầu được phân tách ra bởi Hỏa Diễm Thiên Tâm Thạch.
Đến khi hỏa diểm thứ 4 màu lam vừa bay ra.
“Bụp!” tất cả dược liệu đều bị cháy thành tro tàn. Thất bại ngay từ bước đầu tiên. Khói bốc ra mù mit. Cũng chưa có bạo đỉnh.
Một màn khói bay ra mù mịt, kèm theo tiếng ho sặc sụa phát ra từ bên trong không khỏi khiến Bạch Linh Nhi một phen hú via.
“Ta không sao! Nàng không cần phải lo lắng” tiếng vang phát ra từ trong phòng.
Hắn phát hiện được nhiệt độ của từng ngọn lửa khác nhau ở khẩu quyết không hỏa này. Mỗi một ngọn lửa cần tinh chỉnh linh lực để điều chỉnh sức nóng hòa quyện với nhau. Một khi không khống chế được thì dược liệu sẽ bị thiêu rụi.
Hắn cũng không biết được ngoài kia, luyện dược sư cũng chưa nghe nói tới khẩu quyết khống hỏa “Ngũ sắc hỏa liên hoa” này. Mà họ chỉ có mỗi một ngọn lửa duy nhất từ hỏa thạch tự nhiên hoặc từ thú hỏa phát sinh từ hệ hỏa – hỏa Linh
Hắn bắt đầu bắt tay và mẻ dược thứ 2. Rất nhanh lại đến giai đoạn dùng hỏa diễm để ngưng lấy tinh chất.
1 đốm vàng, 2 đốm cam, 3 đốm đỏ, bắt đầu đến đốm thứ 4 màu lam sắc. Trần Phong vội điều hòa chân khí đưa vào. Khống chế giảm nhiệt độ và cũng đưa linh khí vào các ngọn lửa khác bắt đầu khống chế được nhiệt độ của 4 ngon hỏa diễm ở mức cân bằng.
Ngọn lử thứ năm vừa ra, một ngọn lửa màu Bạch sắc.
“Bụp!” lại là một màn khói bốc lên khắp căn phòng. Dược liệu lại bị hủy đi như vậy.
“Nó lại là ngọn lửa băng lảnh a. Ông trời muốn thử thách ta quá mà”. Hắn than thầm, cũng không nghĩ không phải người nào cũng đi được một bước này. Tế ra được 1 lúc 5 ngọn lữa với 5 màu và nhiệt độ khác nhau. Đi tới một bước này phải là luyện dược đại sư có cấp bậc cực cao phải 5 cấp trở lên và sở hữu thể chất đặc thù.
Cũng không tiếp tục thất vọng, hắn tiếp tục bắt tay vào mẻ thứ 2, thứ 3, thứ 4, rồi thứ 5 rồi đến mẻ thứ 9. Tất cả cũng đều thất bại tại lúc ngọn lửa Bạch sắc này.
Lúc này mặt mũi hắn cũng không nhận ra nhân dạng nữa. Nhưng hắn nhận ra được điểm mấu chốt này là, cần phải dùng 4 ngọn hỏa diểm kia bao bọc ngọn nữa màu Bạch sắc này bào bên trong. Thì lúc đó có thể cân bằng được nhiệt lượng.
Mẻ thứ mười cũng nhanh chóng đến giai đoạn tế ra ngọn lửa cuối cùng. Hắn cẩn thận dùng linh lực đẩy những ngọn nữa kia tạo thành hình tứ trụ. Bắt đầu ngưng tụ dần dần ngọn lửa Bạch sắc ở chính giữa.
“Thành công!” hắn mừng như điên vì lúc này không phát sinh một màn dược liệu bị tiêu hủy.
Dược liệu rất nhanh được thanh tẩy, bức ra từng luồng khí vụ sau đó được linh khí dẫn dắt cuộn tròn với nhau. Tạp chất bị rơi ra và cháy tiêu thất.
Trần Phong biết mình đã thành công ngưng thụ tinh chất.
Tiếp theo một bước là dung nhập 5 ngọn thành một loại hỏa diễm ôn hòa. Và chia tách nó ra từng ngọn lữa nhỏ hơn để tùy ý chia phần đan dược.
Làm từng bước từng bước một. Trần Phong cũng đã thành công dung hợp lại tạo ra một ngon lữa Ngũ sắc. Bên dưới phát ra từng chùm ánh sáng giống như một cái đài sen óng ánh. Ôm lấy dược dịch.
Bước tiếp theo, thêm vào 2 giọt huyết tinh linh thú cấp 2. Hắn vung tay đưa vào 2 giọt huyết tinh dung nhập vào trong dược dịch đang được ôn dưỡng ngọn lửa năm màu. Từng đoàn huyết vụ bốc hơi chỉ chừa lấy điểm tinh thuần nhất của huyết dich.
“Phân!” Hắn tách ngọn lửa 5 màu này ra thành 9 phần khác nhau chia tách và ôm lấy 9 phần dược dịch.
“Ngưng!” bắt đầu dược dịch trở nên công động và âm vang. Một mùi dược liệu bốc ra thơm đến ngây người. Khi ngửi được cũng đủ làm cho da thịt thư sướng.
“Ong!Ong! Ong!” âm thanh báo hiệu thành đan và mùi đan dược bốc ra. Báo hiệu hắn biết là mình đã sắp thành công rồi.
Bổng “ Rầm!” một tiếng nổ lô cực lớn vang lên xảy ra.
Là bạo lô. Căn phòng lúc này cũng rung chuyển. Hắn cũng bị những mảnh vỡ văng tán loạn vào người. Nhưng rất may cơ thể hắn đặt thù thể chất. Cũng không bị thương quá nặng.
“Tại sao a! ta sắp thành công rồi.” Hắn không hiểu chuyện gì đang xảy ra với bước cuối này. Rõ ràng đan đã thành hình chỉ cần một bước nữa.
Nhưng điểm sơ sót chí mạng này đến từ việc khống hỏa của hắn.
Trần Phong nằm ngữa mặt nhìn lên trời mặt kệ cho những mảnh vỡ và khói đang tràn ngập căn phòng. Hắn suy diễn thủ pháp, dược liệu, độ tinh thuần. Tất cả không bước nào không đi đúng quỹ đạo.
Đúng lúc này, cơ thể hắn bị bỏng rát vì mảnh vỡ bắn vào.
“Cơn đau này là do vết bỏng a! Nhiệt lượng làm da ta bỏng! Nhiệt lượng! Nhiệt lượng. Đúng là nó! Nhiệt lượng môt bước cuối cùng.” Mắt hắn sáng lên.
“Bạch sắc hỏa diễm a! Bạch sắc hỏa diễm. Thành cũng do ngươi bại cũng do ngươi!” Điểm mấu chốt phải dùng Bạch sắc hỏa diễm này làm lạnh đan được. Để giảm nhiệt độ khi ngưng đan. Lúc này mới ngăn không cho nhiệt lực bạo phát bởi lô đỉnh này đã bị nung quá lâu đến rạn nứt ra.
“Hahaha! Chính là ngươi!” Hắn cười như điên vì sung sướng vì một điểm mấu chốt này.
Bên ngoài, Bạch Linh Nhi cũng bị dọa sợ bởi một tiếng nổ và căn phòng liên tục bị bóc khói.
“Thiếu gia hắn có khi nào bị nổ đến điên rồi không, vì sao cứ nói nói cười cười!” Bạch Linh Nhi kinh nghi nhưng cũng không quấy rầy hắn.
Không để ý tới thương thế, Trần Phong tiếp tục mẻ đan dược tiếp theo. Quá trình nghiền, ngưng tụ dược dich, đến một bước cuối cũng rất thuần thục. Hắn đã quen dần với thao tác. Một bước cuối cùng đi ra, mùi dược liệu một lần nữa bốc ra kèm theo tiếng ong gong. Mà dấu hiệu đan đinh không chịu nỗi cũng sắp triển lộ ra.
Không để sai lầm lặp lại, hắn không chế linh lực. Đẩy sức mạnh của ngọn lửa Bạch sắc trong hoa sẽ lửa bảy màu lên cao. Làm ôn hòa nhiệt độ của đan dược và đan đỉnh.
“Đan thành!” 9 khỏa đan dược được luyện thành bắt đầu trôi nổi trong đang đỉnh.
“Ngưng! Thu!” hắn thu lại ngọn lữa và thu 9 đạn dược bay ra vào 9 bình đan dược.
2 khỏa đan dược trung phẩm, 4 khỏa dan được hạ phẩm, 4 khỏa màu đen xì phế phẩm.
“A! ta cuối cùng cũng luyện được đan dược rồi! hahaha” Hắn cười như điên như dại.