Chương 7: Đăng Ký Ngự Thú Ban, Lựa Chọn Trứng Quái Ngư

Bạch Linh Linh ở một mình trong căn phòng, sắc mặt đờ đẫn nhìn không ngừng trao đổi thông tin Diễn Đàn.

Nàng kết luận được đồ vật cũng không khác Trương Phạm Trần là mấy, nàng biết được không riêng chính mình xuyên không mà là rất nhiều người!

“Trương Phạm Trần, Phạm Trần? Liệu có phải cùng một người?”

...

Ngày hôm sau, Trương Phạm Trần ngáp một tiếng thật dài, xương cốt kêu vang lộp bộp bước ra khỏi Ký Túc Xá.

Vừa mở cửa thì vô số chiếc điện thoại chiếu vào mặt, tiếp theo liên hoàn chụp ảnh làm cho Trương Phạm Trần đều nhìn không rõ thứ gì.

Hắn nhanh chóng đóng cửa lại, cơn mê ngủ biến mất không thấy đâu, theo mắt mèo ở cửa nhìn ra ngoài thấy đám người kia vẫn chưa chịu tan thì Trương Phạm Trần mặt biến đen.

Hôm nay có việc gì? Học đến chán nên chặn cửa ta?

Lấy ra chiếc điện thoại thông minh của mình, Trương Phạm Trần gọi cho ban quản lý nhà trường: “Alo, nhà trường làm ơn giúp ta bãi bình lũ biến thái trước cửa giúp! Số phòng của ta là 167!”

Không lâu sau liền có người tới, cực kỳ chuyên nghiệp giải tán đám đông.

Trương Phạm Trần xoa xoa mắt mệt mỏi: “Cảm ơn Lão Sư!”

Vị Lão Sư kia giúp hắn đuổi đi đám người cười hào sảng: “Haha! Tiểu tử ngươi không cần cảm ơn! Đây là việc ta nên làm!”

Nhưng như nghĩ tới việc gì, hắn ta ngay sau nói: “Tiểu tử nhớ mấy ngày nay ngươi phải cẩn thận, nghe nói ngươi hiện đặc biệt nổi tiếng! Bọn nhóc con kia chắc chắn nếu tìm được ngươi thì lại phiền phức!”

Trương Phạm Trần khóe mắt run run, hắn kiểm tra trên Diễn Đàn học viện, đích thực là không sai, phía trên tin tức của hắn và Bạch Linh Linh trải đầy...

Mặt của Trương Phạm Trần dần biến đen, ăn dưa quần chúng tại sao lại nhiều trò như vậy!

Nhưng khi lướt xuống dưới Trương Phạm Trần tìm thấy một tin tức: “Đăng ký Khối Ngự Thú Sư!”

Đây là tin tức từ Bạch Hoàng Tinh phát ra! Phía trên nội dung rất đơn giản là đóng học phí cùng đăng ký Ngự Thú Sư ban khối!

Mỗi người cần 5 Hồn Tệ! Tiếp theo có thể từ trong Kho Hải Sủng của Học Viện lựa chọn cho riêng mình Trứng Quái Ngư để ký khế ước trở thành Hải Sủng!

Tuy Mục Tẩn Minh lão cha chuẩn bị rất nhiều đồ vật nhưng lại không chuẩn bị cho hắn Hải Sủng! Bây giờ có đi xin xỏ cũng không được! Lão già đó từ 2 năm trước đã ra đi rồi...

Ra biển, chỉ là không biết đi đâu thôi, lâu lâu nhắn cái tin nhắn ngoài ra không có hỏi thăm thêm gì nữa.

Tỷ tỷ cũng không được, nàng đã tiến vào Hoàng Thất Học Viện du học rồi! Bây giờ không thể cầu cứu!

Trương Phạm Trần thực ra bây giờ có hai con đường để đi đó chính là trực tiếp ký khế ước với Quái Ngư! Nhưng thực ra cách này vừa nghĩ đã bị loại! Quái Ngư ở gần khu vực này tiềm lực rất yếu, không đáng để hắn ký Khế Ước!

Ngoài ra có thể đến các buôn chợ mua Trứng Quái Ngư nhưng an toàn nhất là tìm tới trong Kho Hải Sủng của Thất Thương Học Viện!

Đây cũng là con đường Trương Phạm Trần định đi, dù sao thì 5 Hải Tệ đối với hắn cũng chả là bao nhiêu...

Nói chi Trương Phạm Trần còn muốn xem bàn tay vàng của chính mình có thể sử dụng lên những cái kia Trứng Quái Ngư hay không đây!

Tiếp theo Trương Phạm Trần liền đi tới phòng của lão sư để đăng ký, ở thế giới này là không có việc giao dịch qua mạng, có thể nói là một điểm trừ lớn.

Trương Phạm Trần lẳng lặng đi trên đường, bóng lưng của hắn cô đơn một mình bị trốn ở một góc Bạch Linh Linh nhìn thấy, nàng nhíu mày nói: “Rất quen thuộc? Chẳng lẽ là hắn?”

Trầm tư suy nghĩ, thiếu nữ vuốt vuốt cằm nghi ngờ về lai lịch của Trương Phạm Trần.

Bỗng dưng một bàn tay đụng vào vai nàng, Bạch Linh Linh giống như mèo xù lông một dạng nhảy lên cao, cảnh giác nhìn người bỗng dưng đụng chạm mình.

“Gia gia? Ngươi làm sao ở đây?” Nhìn Bạch Hoàng Tịnh, Bạch Linh Linh ánh mắt tràn đầy cảnh giác.

Bạch Hoàng Tịnh vuốt vuốt râu, cười tủm tỉm hỏi: “Linh Linh, Ngươi thích tiểu tử đó?”

Bạch Linh Linh bình tĩnh lắc lắc đầu: “Không hề.”

Bạch Hoàng Tịnh cười ha hả: “Ta hiểu! Ta hiểu!”

Bạch Linh Linh: “Gia gia, ngươi có hiểu lầm cái gì không đấy?”

“Hắc hắc! Ta biết mà! Ngươi không cần nói nhiều!”

“Gia gia!!!”

...

Trương Phạm Trần đứng trước bàn lão sư, đăng ký Khối Ngự Thú Sư cùng với giao nộp 5 khối Hải Tệ.

Tiếp theo vị Lão sư này cười nói: “Đưa đồng hồ ra!”

Trương Phạm Trần trực tiếp giơ tay đeo đồng hồ lên, đây là Học Viện phân phát đồng hồ có chức năng tính điểm cùng với thân phận của học sinh!

Lão sư kia đơn giản dùng một khối chip gắn vào đồng hồ của Trương Phạm Trần, vốn dĩ quen thuộc màn hình cũng có thay đổi, ở một góc có một cái đầu cá đồ án, đây là Ngự Thú Ban đồ án!

Trương Phàm Trần lắc lắc đồng hồ, không có gì trục trặc xảy ra.

Vị Lão sư kia lúc này mới nói: “Ngươi cứ đi theo hướng bắc! Ở đó là Kho Hải Sủng! Vào đó mà chọn người bạn đồng hành của mình đi!”

Trương Phạm Trần gật gật đầu rồi rời đi.

Trên đường đi hắn có chút hưng phấn, nói thật thì hắn là cái nghiện pokemon, kiếp trước đặc biệt thích thể loại sủng thú tiểu thuyết!

Nghĩ tới bản thân sắp có được cải thứ nhất Hải Sủng, cước bộ của Trương Phạm Trần lập tức tăng nhanh.

Không lâu sau, trước mặt Trương Phạm Trần là một nhà kho bằng thép kín đáo không lỗ hổng! Xem ra Thất Thương Học Viện đối với nơi này rất để tâm!

Cũng không trách bọn họ làm như vậy, bên trong Kho Hải Sủng có rất nhiều vật quý, chỉ nói đến Trứng Quái Ngư thôi thì cũng là đã rất mắc tiền! Nói chi những cái Quái Ngư này tiềm lực thường là rất cao! Đều là Bạch Ngân, thậm chí may mắn có thể kiếm tới Quái Ngư sở hữu Hoàng Kim cấp tiềm lực!

Vì lẽ đó Kho Hải Sủng đương nhiên sẽ bị kẻ khác cho nhòm ngó, nơi này không ít lần có kẻ đột nhập nhưng phần lớn đều là thất bại! Thế nên Thất Thương Học Viện mới để ý tới Kho Hải Sủng tới như vậy!

Trương Phạm Trần đi đến trước cửa khóa Kho Hải Sủng, đơn giản nhấn chuông bên trên một cái.

Đợi tầm vài phút sau thì cửa sắt Kho Hải Sủng từ từ mở ra, một cái trung niên nhân lưng hùm vai gấu đi ra, nhìn Trương Phạm Trần một cái rồi nói: “Đến lấy Trứng Quái Ngư sao?”

Trương Phạm Trần gật đầu, lấy ra đồng hồ làm chứng minh.

Hùng Thiết Sang cũng gật đầu, chỉ vào bên phía phải bên trong Kho Hải Sủng: “Phía bên phải có thể tùy ý lựa chọn! Phía bên trái thì không được! Nơi đấy chỉ có lập đại công mới nhận được thôi!”

Trương Phạm Trần gật đầu định đi vào thì Bạch Hoàng Tịnh cùng Bạch Linh Linh từ xa bước tới.

Hùng Thiết Sang cúi người cháo một tiếng, mặt vẫn như cũ lạnh lùng: “Không biết cơn gió nào thổi Viện Trưởng tới đây?”

Bạch Hoàng Tịnh vuốt vuốt râu: “Ta tới để cho cháu gái chọn Hải Sủng!”

Hùng Thiết Sang gật đầu định rời đi thì Bạch Hoàng Tịnh nói tiếp: “Đúng rồi! Năm đó Mục Tĩnh Nhi cái nha đầu kia lập đại công vẫn chưa nhận thưởng cho tiểu tử này nhận lấy đi!”

Hùng Thiết Sang dừng lại, nhíu mày nói: “Như vậy thật được sao? Dù sao thì đó cũng là công lao của nha đầu, bây giờ lại tặng cho người lạ?”

Trương Phạm Trần dừng lại, việc gì mà liên quan tới ta nữa?

Bạch Hoàng Tịnh cười cười: “Tiểu tử này là người thân của nha đầu đó, với lại trước khi rời đi Mục Tĩnh Nhi nha đầu cũng có nói với ta là chuyển nhượng công lao cho hắn!”

Hùng Thiết Sang liếc Trương Phạm Trần một cái thì nói: “Là muội muội sao?”

Trương Phạm Trần: “...”

Bạch Hoàng Tịnh nghe vậy thì cười đến rớt nước mắt: “Hắn là đệ đệ của nàng! Ngươi suốt ngày trốn một góc tin tức có chút bế tắc a!”

Hùng Thiết Sang khóe miệng run run, thế mà lại là đệ đệ!

Bạch Hoàng Tịnh cười tủm tỉm đẩy ra Bạch Linh Linh: “Tốt rồi! Cùng Trương Phạm Trần đi vào nhận Trứng Quái Ngư đi!”

Bạch Linh Linh trợn mắt một cái, không nói gì đi vào bên trong.

Trương Phạm Trần cũng không làm màu, đi vào trong Kho Hải Sủng.

Kho Hải Sủng rất rộng lớn, đủ loại quái dị Trứng Quái Ngư được trưng bày ở khắp các giá trưng bày!

Trương Phạm Trần nhìn giới thiệu một cái Trứng Quái Ngư: “Ảo Giác Bạch Tuộc!”

“Thiên phú: Ẩn mình!”

“Hệ: Độc, Tinh Thần!”

“Tiềm năng: Hoàng Kim Thượng Phẩm!”

Hắn thử chạm vào thử xem thì một loạt thông tin xuất hiện: [Chủng loài: Ảo Giác Bạch Tuộc!]

[Thiên phú: Đổi Sắc (Tầm Thường)]

[Hệ: Hắc Ám, Độc]

[Tiềm năng: Hoàng Kim Trung Giai!]

[Có thể Bạo Kích Cải Tiến! Có hay không Cải Tiến?]

Trương Phạm Trần thử bỏ tay ra, trước mặt thông tin ngay lập tức biến mất, hắn lại chạm vào, những thông tin đó lại hiện lên.

“Xem ra xuyên qua đây được tặng cho bàn tay vàng không tệ nha! Thế mà không chỉ riêng một chức năng mà còn có thể thăm dò bằng cách đụng vào vật thể, không tệ không tệ...” Trương Phạm Trần nói thầm, trong lòng dần dần hưng phấn! Lão Thiên Gia, ta yêu ngươi a!

Đột nhiên Bạch Linh Linh không biết từ đâu ngó đầu sang nhìn hắn: “Ngươi là Xuyên không giả?”

Trương Phạm Trần bị cái này đột nhiên xuất hiện thiếu nữ làm cho giật mình, diễn tinh tức giận nói: “Ngươi nói cái gì! Ta không hiểu!”

Bất quá do dung mạo hạn chế, hắn biểu diễn là tức giận nhưng trong mắt Bạch Linh Linh là tiểu nữ hờn dỗi...

Bạch Linh Linh không để ý mà là nói: “Ngươi không cần lừa ta! Ta chắc chắn ngươi là Xuyên không giả! Phải không Trầm Trầm~”

Trương Phạm Trần nghe Trầm Trầm hai chữ thì cả người rợn run, cảnh giác nhìn Bạch Linh Linh: “Ngươi là ai, làm sao biết ta biệt danh?”

Bạch Linh Linh nghe Trương Phạm Trần thừa nhận thì trong lòng mừng như điên, tiếp sau thì kinh ngạc hỏi: “Ngươi không nhớ ta? Ta là Linh Linh!”

Trương Phạm Trần trầm tư một lúc thì thở dài nói: “Đồng hương, ta thật không nhớ ra ngươi là ai! Hồi còn ở Địa Cầu ta không nhớ chính mình có gặp người nào gọi Bạch Linh Linh cả...”

Bạch Linh Linh cảm giác con tim mình như bị bắn thủng, nhưng nghĩ lại thì bắt đầu khổ sở nói thầm: ‘Linh Linh a! Ngươi tại sao lại quên điều quan trọng đó!!’

Vừa nói nàng liền đỏ mặt chạy đi, Trương Phạm Trần khó hiểu gãi gãi đầu, nữ nhân đều kì quái như vậy sao?