Chương 356: Khởi Nguồn Của Long Thành
Tác giả: Slaydark
Long Thành, nơi cư ngụ của Long tộc và những chủng tộc phụ thuộc, vốn được xây dựng từ nhiều nghìn năm về trước, trước thời đại Lạc Long Quân Sùng Lãm, trước cả thời đại Kinh Dương Vương Lộc Tục.
Đất nước trải qua bao nhiêu biến động, qua hai cuộc Thần Chiến, qua một cuộc Thế Chiến, qua nhiều triều đại và vài lần chia cắt, thế nhưng Long Thành vẫn sừng sững dưới đáy biển Đông, vẫn là lãnh thổ bất khả xâm phạm.
Từ xưa đến nay, nghĩ đến Long Thành, người ta sẽ nghĩ đến một tòa thành nằm dưới đáy biển Đông, điều này khắc sâu vào lịch sử, ăn sâu vào tiềm thức cho nên hầu như không ai thắc mắc tại sao Long Thành lại nằm dưới đáy biển Đông mà không ở nơi nào khác.
Dù thắc mắc cũng không có lời giải đáp, đó là một đại bí mật.
Thậm chí, ở chính Long tộc cũng chỉ có cực ít người biết được lời giải đáp cho câu hỏi kia. Tộc trưởng mới lên ngôi sẽ tiếp nhận bí mật kia, còn tộc trưởng hoặc trưởng lão đời trước nếu còn sống sẽ lui về trở thành người canh giữ bí mật đến tận hơi thở cuối cùng.
Bí mật kia được Long Tộc gọi bằng một cái tên đơn giản nhưng đầy huyền bí: Vòng Xoáy.
Vòng Xoáy có hình dạng như một vòng xoáy nằm sâu dưới đáy biển Đông, theo những chuyên gia dự đoán, Vòng Xoáy sinh ra trong quá trình Linh giới tan vỡ, không gian hỗn loạn, một vùng không gian cực nóng và một vùng không gian cực lạnh vốn cách xa nhau đã lệch vị trí và cùng tiếp xúc với nhau qua một vết nứt không gian dưới đáy biển Đông.
Một bên cực nóng, một bên cực lạnh, hai vùng không gian đối nghịch với nhau vô tình tạo thành một vòng xoáy, vòng xoáy này không chỉ mang cực lạnh và cực nóng mà còn tỏa ra một lượng linh lực tự nhiên cực lớn, thậm chí ban đầu Vòng Xoáy còn được xem là một tụ linh trận cấp thần trận.
Tác dụng của linh lực tự nhiên dồi dào đối với linh hồn được ví như tác dụng của không khí trong lành đối với cơ thể, hít thở không khí trong lành thì cơ thể khỏe mạnh hơn, tu luyện trong linh lực tự nhiên dồi dào thì linh hồn phát triển nhanh hơn.
Sau nhiều lần khảo sát và theo dõi, Long tộc quyết định dựng thành trên Vòng Xoáy, và Long thành ra đời.
Có thể nói, các triều đại đều trải qua thịnh rồi suy, riêng Long tộc vẫn bền vững một phần là nhờ vào Vòng Xoáy.
Vòng xoáy không ngừng tạo ra linh lực tự nhiên trợ giúp cho quá trình tu luyện nên người dân Long thành không cần quá nhiều tài nguyên mà tốc độ tu luyện trung bình vẫn không hề thua kém những nơi khác, chính vì vậy mà Long Thành luôn có một lượng lớn tài nguyên tích trữ riêng cho những nhân tài hàng đầu.
Cũng nhờ linh lực tự nhiên dồi dào, vùng biển quanh Long Thành trở thành nơi hấp dẫn nhiều sinh vật biển hùng mạnh, những sinh vật biển này bị Long Thành thu phục và trở thành lớp phòng vệ tự nhiên mạnh mẽ bảo vệ Long Thành.
Ban đầu là vậy.
Hơn ngàn năm sau, Long Thành càng hưng thịnh vì Vòng Xoáy càng xoáy mạnh và linh lực tự nhiên giải phóng ra càng nhiều.
Thêm ngàn năm nữa, Vòng Xoáy càng thêm mạnh mẽ, linh lực tự nhiên cũng nhiều hơn, nhưng những người biết về Vòng Xoáy cũng bắt đầu lo lắng. Nếu Vòng Xoáy tiếp tục mạnh lên thì e rằng sẽ có ngày Long Thành bị nuốt chửng.
Vậy làm thế nào? Từ bỏ Vòng Xoáy tìm nơi ở mới? Không một ai đồng ý với hướng đi này, tất cả đều muốn tìm cách áp chế Vòng Xoáy.
Hơn ngàn năm sau nữa, Vòng Xoáy đã lớn mạnh đến mức nguy hiểm, rất nhiều cao thủ Long tộc được điều động để áp chế vòng xoáy, nhưng tất cả chỉ làm điều vô ích, vòng xoáy đã mạnh quá sức khống chế của họ, trừ khi có một lực lượng hùng hậu hơn nữa để ngày đêm áp chế, hoặc có một thứ gì đủ khả năng khống chế vòng xoáy.
Cao tầng Long Tộc vẫn quyết không dời thành, họ sợ rằng mất đi Vòng Xoáy thì vị thế của Long Tộc suốt mấy ngàn năm qua cũng mất.
Long Tộc điên cuồng tìm lối thoát, cho đến tận triều Lý, khi Thăng Long được xây nên, Long tộc nhìn thấy hy vọng.
Kế hoạch trăm năm của Long Tộc bắt đầu từ đây.
Long Ẩn, một thiên tài hiếm có của Long tộc, nhận mệnh lệnh của tộc trưởng, Long Ẩn tìm đến núi Nùng ở thành Thăng Long, bái một vị ẩn sĩ làm thầy.
Vị ẩn sĩ này là Long Đỗ, được người dân tôn thờ là thần bảo hộ hoàng thành Thăng Long, Long Đỗ không thuộc Long tộc nhưng có duyên nợ với Long tộc, lại thấy Long Ẩn một lòng cầu học nên nhận Long Ẩn làm học trò.
Long Ẩn khi ấy không hề biết gì về nguy cơ và âm mưu của Long tộc, hắn siêng năng học hỏi để có thể mạnh mẽ hơn và cống hiến cho dân tộc.
Nhiều năm sau, Long Ẩn đột phá Chúa Tể, trở về tộc và tiếp tục được bồi dưỡng để có thể trở thành một trong những người mạnh nhất trong lịch sử Long thành.
Thêm trăm năm qua đi, Long Ẩn đạt đến Cực Hạn Chúa Tể, cũng là thời điểm triều Lý suy tàn, và là lúc Vòng Xoáy dữ dội hơn bao giờ hết.
Long Ẩn biết được sự thật và buộc phải chọn lựa giữa bỏ rơi dân tộc hoặc phản bội thầy mình.
Năm đó, Long Ẩn dẫn quân tiến đánh Thăng Long.
Trong cuộc chiến đó, người ta thấy một Long Ẩn cực kì điên cuồng, vô cùng tàn bạo, vì vậy mà sau này người ta gọi hắn là hung thần.
Nhưng đâu ai biết nguyên nhân của sự hung tàn đó đến từ những uất ức mà hắn phải chịu, hắn buộc phải phản bội thầy mình, cướp đi chính nơi mà thầy mình bảo hộ để cứu lấy chủng tộc của mình, mà nguyên nhân của điều này lại đến từ sự bảo thủ, cố chấp của nhiều đời tộc trưởng và trưởng lão, những kẻ nhất quyết không chịu từ bỏ Vòng Xoáy.
Cướp Thăng Long về Long Thành, Long Ẩn được người dân tôn thờ, hắn đột phá thành Thần, được xây đền và được tôn là Long Thần.
Có Long Thành trấn áp, Vòng Xoáy vẫn tiếp tục lớn mạnh nhưng không gây nguy hiểm, vậy nên Long tộc vẫn nhất quyết không từ bỏ Vòng Xoáy.
Cũng không hẳn là ai cũng cố chấp như vậy, nhưng cơ cấu quyền lực của Long tộc không bao giờ tập trung vào một người, dù là tộc trưởng đi nữa thì cũng không thể tự quyết định dời thành khi mà phía sau còn có những tộc trưởng, trưởng lão đời trước.
Cứ thế, Vòng Xoáy phát triển thêm tám trăm năm, đến mức chỉ cần không còn Thăng Long trấn áp thì Vòng Xoáy sẽ bùng nổ phá hủy cả một vùng biển Đông, thậm chí còn lan ra khiến cả biển Đông trở thành một vùng biển chết.
Tộc trưởng Long tộc bấy giờ khi lên ngôi và nhận ra nguy cơ liền hành động.
Bề ngoài hắn là một tộc trưởng nhu nhược trước sự giám sát trong bóng tối của những tộc trưởng, trưởng lão đời trước, nhưng sau lưng thì hắn âm thầm xây dựng một nơi ở mới thay cho Long Thành, khi thành mới xây xong, hắn sẽ tự tay phá hủy Long Thành để xua đuổi nhân dân Long Thành đến nơi ở mới, còn bản thân hắn chấp nhận trở thành tội nhân thiên cổ.
Nhưng người tính không bằng trời tính, khi kế hoạch của hắn đi đến những bước cuối cùng thì tai họa khác lại đến, phệ long trùng âm thầm phát tán khiến cả Long tộc suy yếu, tạo cơ hội cho Hà thành xâm lấn để đòi lại Thăng Long.
Hắn phải dừng cuộc chiến này lại...
Hắn là Long Thiên Đạo, kẻ đang chiến đấu với tông chủ Hoàn Kiếm Tông Lý Đại Hùng.
Bề ngoài thì đang chiến đấu kịch liệt, nhưng vừa chiến đấu, Long Thiên Đạo vừa dùng linh lực hữu ý đẳng cấp cao để truyền những thông tin về vòng xoáy vào thẳng linh hồn Lý Đại Hùng để không người nào khác nghe được.
Sau khi nghe những thông tin về Vòng Xoáy và nguyên nhân Long Tộc không thể trả Thăng Long, Lý Đại Hùng cũng dùng linh lực hữu ý hỏi lại: "Ý ngươi là nếu chúng ta lấy Thăng Long đi thì tất cả chúng ta sẽ bị Vòng Xoáy hủy diệt?"
Long Thiên Đạo âm thầm đáp lại: "Đúng vậy! Ta nói với ngươi không phải để uy hiếp mà chỉ muốn đình chiến, sau khi chuyển toàn bộ cư dân Long Thành đến nơi ở mới thì ta sẽ tự tay mang Thăng Long trả về cho Hà Thành."
Lý Đại Hùng nghi ngờ hỏi: "Ngươi làm được sao? Ta biết ngoài lực lượng Long Mộ, Long tộc còn có vài lão già đang giữ hơi tàn, bọn hắn đồng ý cho ngươi làm vậy sao?"
Long Thiên Đạo đáp: "Họ sẽ không đồng ý, nhưng vì tương lai Long tộc, ta buộc phải làm, và buộc phải làm được."
Lý Đại Hùng trầm ngâm một hồi rồi đáp: "Hiện tại ta cũng không có quyền quyết định, ngươi đến hỏi thái tử điện hạ đi."
"Thái tử điện hạ?" Long Thiên Đạo ngạc nhiên hỏi, ai mà khiến Lý Đại Hùng gọi bằng danh xưng tôn kính như vậy? Bất giác lão nhìn về phía một thanh niên trẻ tuổi mặc hoàng bào đang đứng quan sát cuộc chiến, kẻ này trẻ tuổi, cấp bậc linh hồn không quá cao, chỉ là Linh Tướng nhưng lại toát ra uy thế của bậc vương giả khiến chính Long Thiên Đạo cũng sinh lòng tôn kính.
"Đúng vậy, thái tử Lý Thần Vũ, một người của Thế Hệ Truyền Thuyết." Lý Đại Hùng giới thiệu, đồng thời vung kiếm chém về phía Long Thiên Đạo, khiến Long Thiên Đạo bị đẩy bay về phía Lý Thần Vũ.
Thuận theo lực đẩy, Long Thiên Đạo bay thẳng về mũi tàu có Lý Thần Vũ đang đứng.
Thấy Chúa Tể quân địch tiến đến, quân lính bảo vệ Lý Thần Vũ định xông ra nhưng bị Lý Thần Vũ phất tay ngăn lại. Lý Thần Vũ nhìn ra Long Thiên Đạo không phải đến để tấn công hắn.
Nhìn Long Thiên Đạo đứng giữa không trung, Lý Thần Vũ thản nhiên cất tiếng hỏi: "Ta thắc mắc Long tộc cần Thăng Long để làm gì mà quan trọng đến mức phải chiến đấu sống còn để gìn giữ?"
Long Thiên Đạo nhìn người thanh niên đứng nơi mũi thuyền, một người chỉ tầm tuổi hai thằng cháu nội ngoại của lão, nhưng lại sinh ra từ hàng ngàn năm trước, lão trầm ngâm rồi đáp: "Để trấn áp một thứ mà nếu không còn Thăng Long thì nó sẽ lập tức phá hủy cả biển Đông."
"Vậy nên ngươi đến gặp ta để cầu hòa?" Lý Thần Vũ nghe xong liền hỏi.
Long Thiên Đạo gật đầu: "Chỉ cần Hà thành rút quân, ta hứa trong vòng một tháng sẽ mang Thăng Long và mạng ta đến nộp."
Nói xong, để chứng tỏ thành ý, Long Thiên Đạo bay đến trước mặt Lý Thần Vũ rồi lặng lẽ quỳ một chân cùi đầu xuống.
Lúc này, chiến trường thảm khốc đột nhiên yên lặng lạ thường.
Tộc trưởng Long tộc, Chúa Tể Long Thành lại đi quỳ gối trước một thanh niên trẻ tuổi của Hà Thành?
Đến quân đội Hà thành còn nghĩ mình nhìn nhầm, quân đội Long thành thì hoàn toàn chết lặng. Quân sĩ đang liều chết chiến đấu, tướng lĩnh đi đầu hàng quân địch, còn gì nhục nhã hơn, còn gì đáng khinh hơn?
"LONG THIÊN ĐẠO! NGƯƠI LÀ ĐỒ HÈN!" Tiếng Long Tiếp Thiên gào to phá tan sự yên lặng và cũng kéo theo một trận bùng nổ liên hồi của những tiếng chửi mắng của quân đội và nhân dân Long thành nhắm thẳng vào Long Thiên Đạo.
"ĐỒ HÈN NHÁT!"
"CẢ GIA ĐÌNH MÀY LÀ NỖI NHỤC CỦA LONG TỘC!"
"Đ-T MẸ MÀY ĐẠO!"
Tiếng chửi rủa như những vết dao đâm thẳng vào linh hồn Long Thiên Đạo, nhưng hắn vẫn quỳ, quỳ vì tương lai của Long tộc, quỳ vì mạng sống của những người đang chửi rủa hắn.
Trước tình cảnh trớ trêu, Lý Thần Vũ thở dài lắc đầu: "Vô ích thôi! Dù ngươi có dùng danh dự và tính mạng của mình để đánh đổi cũng vô ích."
Lý Thần Vũ nhìn ra chiến trường thảm khốc rồi nói tiếp: "Trận chiến này vốn là một cái bẫy, chúng ta biết nhưng vẫn đồng lòng tham gia vì đây là cơ hội duy nhất để đoạt lại Thăng Long. Nếu hôm nay chúng ta rút quân, có lẽ Thăng Long, thậm chí toàn bộ nhân dân Long Thành sẽ vào tay một thế lực khác."
Long Thiên Đạo cũng biết đến khả năng này, hắn quyết tâm bảo vệ Long Thành bằng mọi giá, nhưng với thân thể suy yếu, hắn lấy gì khiến Lý Thần Vũ tin là hắn làm được?