Chương 312: Tác giả: Slaydark

Chương 312: Dâm Long Ăn Hôi?

Tác giả: Slaydark

Trong khi cả chiến trường đang kinh ngạc vì một dị quang mới khai sinh cùng với sự tiết lộ danh tính của Xích Long Bá Vương, Dương đang dùng tay cản lưỡi đao của Đoạn Tuyệt.

Khi gân đen nổi lên trên tay, hắn bắt đầu có thể chống lại sức tì của Đoạn Tuyệt và đẩy lệch thanh Ô Long đao sang bên để có thể đứng thẳng trở lại.

Bằng vào những gì suy đoán, Dương đã dựa vào phương pháp Long hóa để nghĩ ra phương pháp kích hoạt thứ sức mạnh này trên tinh thần đánh đổi, đem sự sống đổi lấy sức mạnh, và Dương đã thành công.

Thực tế, nguồn sức mạnh thể chất của Long tộc xuất phát từ một loại tế bào, tạm gọi là tế bào Long tộc. Long hóa là cách kích thích những tế bào Long tộc trên cơ thể để phát ra sức mạnh tiềm ẩn, còn Hủy Hoại Thể Xác là cách khiến cơ thể tự tiêu hóa những tế bào này để sử dụng nguồn sức mạnh của tế bào, cùng nguồn sức mạnh nhưng một bên là dùng tạm trong thời gian giới hạn và tế bào Long tộc sẽ tự hồi phục, một bên là dùng một lần trong thời gian cực ngắn và tế bào Long tộc bị hủy đi nên không thể tự hồi phục.

Những đường gân màu đen thực chất chính là dòng chảy sức mạnh có được khi tế bào Long tộc bị phân hủy. Khi Tử Vong Khí xâm nhập, những tế bào này một phần bị Tử Vong Khí ăn mòn sức sống, dẫn đến dòng chảy sức mạnh giảm xuống nên Dương nhìn thấy những sợi gân trên ngực Đoạn Tuyệt mờ dần, đồng thời, những tế bào Long tộc này cũng đang trong quá trình tự hủy đi sức sống, khiến cho Tử Vong Khí của Dương không đủ sức sống để phá hủy và cũng mờ dần.

Nhưng Dương cũng không ngu ngốc làm liều, hắn có Sinh Mệnh lực thuần khiết và dồi dào, sức sống bị hủy hoại bao nhiêu thì hắn dùng Sinh Mệnh lực bù đắp. Ngoài ra, vết thương sâu trên vai Dương cũng đang dần hồi phục nhờ vào Sinh lực.

Đoạn Tuyệt không tỏ ra chút kinh ngạc nào khi nhìn thấy những sợi gân đen trên tay Dương, nhưng gã lại thắc mắc hỏi: "Một kẻ có Long Thể Bá Vương như ngươi lại đi dùng thứ sức mạnh chết tiệt này sao?"

Dương đáp: "Sao lại không? Tuy chỉ dùng được trong khoảnh khắc nhưng sức mạnh này còn mạnh hơn Long Thể Bá Vương đấy. Đổi lại cái giá phải trả là quá lớn, nhưng ta trả được."

Đoạn Tuyệt gật đầu, hắn thu đao vào nhẫn không gian trong khi cơ thể hắn đang héo úa dần khi những sợi gân đen trên khắp người hắn biến mất, hắn nói: "Tốt! Để ta thử xem kẻ mang Long Thể Bá Vương số một Long tộc khi dùng cấm thuật sẽ mạnh đến mức nào..."

Khi đang nói, cơ thể Đoạn Tuyệt đang héo úa già nua đột nhiên hồi phục thần kỳ như một đoạn phim tua ngược, hắn nói dứt câu thì cơ thể hắn cũng trở lại trạng thái khỏe mạnh như lúc đầu.

Một khả năng hồi phục kinh khủng, thậm chí không hề thua kém Sinh Mệnh Lực thuần khiết của Dương.

Nhìn cảnh này, Dương sực nghĩ đến một chuyện, rằng Đoạn Tuyệt chính là kẻ mang Tà Linh khỏi Phật cảnh, mà Tà Linh thì Dương đánh giá là sống dai như chó.

Như hiểu được điều Dương suy đoán, Đoạn Tuyệt liền gật đầu xác nhận: "Phải, đây chính là năng lực ta có được từ Tà Linh, cũng phải cảm ơn ngươi và hai tên kia đã giúp đỡ nhiệt tình để ta có thể thu phục được nó."

Sau đó gân đen lại nổi lên trên tay Đoạn Tuyệt, hắn vừa co tay về sau chuẩn bị tung đấm vừa nói: "Kết thúc nhanh thôi, ta không muốn bỏ lỡ cơ hội tuyệt vời để có thể tiêu diệt Cửu Huyền trong này."

"Ngươi đã mất đi cơ hội đó rồi!" Dương đáp lại, tay hắn cũng nổi đầy gân đen và co lại.

ẦM!

Chỉ là hai cú đấm va chạm với nhau vậy mà phát ra âm thanh như một vụ nổ, dư chấn lan ra làm bụi khối bốc lên mịt mù.

Hai cú đấm cùng bật ngược ra, gân đen trên tay cả hai cùng biến mất, trong khoảnh khắc này, tay Đoạn Tuyệt lão hóa rồi hồi phục, trong khi đó tay Dương chuyển thành màu xanh lục và vẫn lành lặn như ban đầu.

Ngay sau đó, cả hai lại giậm chân lao lên và tung tiếp một đấm từ tay còn lại.

ẦM!

Lại bật ra, gân đen biến mất, lại hồi phục, lại lao vào.

ẦM! ẦM! ẦM!

Liên tục nhiều đấm, mỗi một đấm như trời long đất lỡ, bụi bay mịt mù khiến người ta chỉ còn thấy hai bóng mờ đang điên cuồng tung đấm vào nhau.

Trên tường thành, đám tù binh không khỏi xôn xao bàn tán.

"Thể chất thật kinh khủng! Mỗi một đấm của hai tên này đủ đấm trọng thương một Đại Vương!"

"Mỗi nắm đấm chủ yếu dựa vào sức mạnh thể chất mà đã vậy, nếu kết hợp với bảo vật và linh thuật thì còn khủng khiếp đến mức độ nào nữa?"

"Phải rồi, sao Nhất Đao và Âm Vương không kết hợp với linh thuật nhỉ?"

Chỉ có người trong cuộc là Dương và Đoạn Tuyệt mới biết, sức mạnh cấm thuật này tiêu hóa tế bào và chỉ bộc phát trong khoảnh khắc, sau đó lại phải tiêu hóa một đợt tế bào mới, với khả năng kiếm soát của Dương hay Đoạn Tuyệt vẫn chưa thể nắm bắt được khoảnh khắc này để kết hợp với linh thuật. Chưa kể, khi tế bào long tộc tự hủy, cơ thể sẽ chịu đựng một cảm giác đau đớn khủng khiếp đến mức khó có thể tập trung để kích hoạt linh thuật hoặc bí kĩ.

Ngoài ra, khi Dương kích hoạt gân đen trên cánh tay mang xương chân long thì uy lực phát ra cũng không mạnh hơn tay còn lại bao nhiêu, lí do là vì sức mạnh của cánh tay chân long thực tế cũng dựa trên những tế bào Long tộc.

Lúc này, Đoạn Tuyệt đấm một cú trúng vào mặt Dương, Dương kịp thời kích hoạt cấm thuật lên mặt để chống chịu đòn đấm khủng khiếp của Đoạn Tuyệt. Dù vậy, mặt Dương vẫn tóe máu, cả người hắn bị đấm văng đi xa hàng chục mét.

Đoạn Tuyệt như một tia chớp lao theo, hắn đạp đất nhảy lên định tung gối vào lưng Dương. Nhưng Dương kịp xoay người tung đấm vào gối Đoạn Tuyệt.

BINH!

Dựa vào dư chấn khi va chạm với đầu gối Đoạn Tuyệt, Dương lộn người lên tung chân đạp vào ngực Đoạn Tuyệt.

BINH!

Chỉ là những đòn đánh cơ bản, nhưng nhờ có sự tăng cường của cấm thuật nên mỗi đòn đánh đều trở nên cực nhanh và cực mạnh, diễn biến diễn ra chỉ trong cái chớp mắt.

Nhìn Dương và Đoạn Tuyệt đánh nhau, Long Thư Hồn từ xa cảm thán nói: "Người Long tộc bình thường chỉ kích hoạt được cấm thuật vài lần, hai kẻ này lại có thể sử dụng liên tục, sức hồi phục thật khủng khiếp!"

Long Ngạo hỏi: "Ngoài tăng cường thể chất, hình như cấm thuật còn tăng cường các giác quan, cả tốc độ phản xạ?"

"Đúng vậy thưa thiếu tộc trưởng." Long Thư Hồn đáp.

Long Ngạo nheo mắt: "Xem ra ngươi biết dùng cấm thuật này?"

Long Thư Hồn không giấu diếm: "Vâng, đừng nói là thiếu tộc trưởng muốn..."

Long Ngạo gật đầu: "Đúng, dạy ta đi!"

Long Thư Hồn từ chối thẳng thừng: "Không thể! Thiếu tộc trưởng là niềm hy vọng của Long tộc, dạy ngài cấm thuật khác gì góp phần dẫn Long tộc đi đến diệt vong?"

"Nghiêm trọng đến vậy?" Long Ngạo nghi ngờ hỏi.

Long Thư Hồn đáp: "Cực kỳ nghiêm trọng, ngài không biết Long tộc đang đứng trước một nguy cơ thế nào đâu!"

"Long tộc đang có vấn đề gì?" Long Ngạo gặng hỏi.

"Xin ngài đừng hỏi thêm, Thư Hồn không được phép tiết lộ!"

Lúc này Dương vừa đấm Đoạn Tuyệt văng ra, trượt một đường dài trên mặt đất. Đoạn Tuyệt xoay người đứng dậy rồi lao thẳng đến Dương, Dương cũng đang lao đến.

ẦM!

Lại lần nữa hai cú đấm va chạm, nhưng lần này, tay Đoạn Tuyệt bị đánh bật ra, tay Dương đấm thẳng vào mặt Đoạn Tuyệt giống hệt lúc Đoạn Tuyệt lần đầu kích hoạt cấm thuật để đấm Dương.

Cú đấm khiến Đoạn Tuyệt choáng váng văng lùi hàng chục bước rồi khụy xuống.

"Đoạn Tuyệt đuối rồi!" Có người kinh hô.

Để có thể hồi phục thần tốc, cả Dương và Đoạn Tuyệt đều phải tiêu hao một lượng linh lực khổng lồ, và Đoạn Tuyệt dù cấp độ linh hồn cao hơn Dương, nhưng khả năng hồi phục của hắn lại tiêu hao linh lực nhiều hơn, còn Dương, Sinh Mệnh lực của hắn tiêu hao ít linh lực hơn, lại thêm lượng linh lực dồi dào của linh hồn Hắc Ám nên hắn có thể sử dụng cấm thuật nhiều lần hơn.

Nhưng Dương dũng đã suy yếu, dù sinh mệnh lực có thể phục hồi cơ thể hắn, nhưng không phải có thể phục hồi hoàn toàn ngay lập tức mà cũng có những vấn đề cần thời gian dài để chữa trị.

Nhìn Đoạn Tuyệt khụy gối trước mặt, Dương cất bước tiến đến, dù cơ thể đầy đau đớn và mỏi mệt, hắn vẫn giữ dáng đi thật hiên ngang để bước đến hạ gục đương kim đệ nhị thiên tài Hùng Vương Bảng.

Một cơn gió thổi qua khiến khói bụi mịt mù che phủ Dương đang bước và Đoạn Tuyệt đang gượng dậy.

Người ta không thấy diễn biến sau đó nữa, chỉ còn âm thanh va chạm kịch liệt, cuối cùng là sự tĩnh lặng.

Khói bụi mờ dần...

Hai bóng người dần hiện ra, một người đang bóp cổ người còn lại giơ lên. Thắng bại đã rõ...

Khói bụi vẫn hơi mờ...

Người ta nhìn vào kẻ chiến thắng, kẻ đăng đứng hiên ngang giơ tay bóp cổ kẻ còn lại...

"Đó... đó là..." Có người lắp bắp chỉ tay như trân trối về phía kẻ chiến thắng.

Kẻ chiến thắng đó, thân hình lộ dần sau màn bụi, một thân hình dũng mãnh, toàn thân như mặc một bộ giáp đen kết bằng vảy rồng...

Trên đầu hắn, người ta thoáng thấy một chiếc sừng màu đen.

"Hắc Long Bá Vương! Là Võ Phi Dương! Lý Hữu Thực chính là Võ Phi Dương, hắn đánh bại Đoạn Tuyệt!" Có người nhận ra liền kinh hô.

"Lý Hữu Thực là Võ Phi Dương?" Ẩn Đoan Trang nghe thế liền nhìn sang, kinh ngạc phát hiện ra một kẻ toàn thân bọc vảy đen, trên đầu có một chiếc sừng. Trong lòng nàng dâng lên một trận khó tin, kẻ bị nàng cho là phế vật lại chính là kẻ đã đánh bại đệ nhị Hùng Vương Bảng Nhất Đao Đoạn Tuyệt!

Lúc này, bụi mù tan hết, khuôn mặt kẻ đang bị bóp cổ cũng hiện ra.

"Hả? Không đúng! Kẻ bị bóp cổ lại là Lý Hữu Thực!"

"Hóa ra là nhầm lẫn! Lý Hữu Thực không phải Võ Phi Dương!"

"Vậy là Võ Phi Dương xông vào ăn hôi! Đúng là đồ Dâm Long!"

"Đoạn Tuyệt đâu?"

Khi câu hỏi cất lên, chợt có một tràng im lặng kì lạ lan khắp chiến trường.

"Đoạn Tuyệt đâu?" Lại một ngươi khác hỏi, nhưng hỏi như để phủ nhận một sự thật.

Rằng, kẻ mang vảy rồng đen kia không hề có đôi cánh đen nào sau lưng.

Kẻ đó, hắn không phải Hắc Vũ Tiên Long.

Chắc chắn càng không phải Bạch Long Bá Vương hay Xích Long Bá Vương.

Hắn lấy ra một thanh đao đen tuyền giơ ngang cổ Lý Hữu Thực, thanh Ô Long Đao.

Tất cả đã rõ ràng, nhưng không ai dám tin là thật.

Thời đại này, vẫn còn một kẻ thứ ba mang Long Thể Bá Vương, cha hắn là quý tộc của Long tộc, vì mẹ hắn là Nhân tộc nên mẹ con hắn bị ruồng bỏ.

"Ô Long Bá Vương - Long Tuyệt!"

Ai đó thì thào kêu lên, sau đó tất cả đồng loạt hít một hơi thật sâu.