Chương 19: Chương 19

Chương 19

Mặt trời lên cao, ánh nắng chói chang, rực rỡ. Chỉ còn hôm nay và ngày mai nữa là kết thúc thi tuyển tú, số phận của mỗi tú nữ sẽ ra sao? Ai sẽ là kẻ có được trái tim của bậc Đế vương?

“Tiểu thư . . . người đã dậy chưa?” Tử Liên đẩy cửa phòng bước vào, trên tay bưng chậu nước. Nhìn nữ nhân còn đang nằm trên giường mà lắc đầu, tiểu thư nhà nàng thích nhất là ngủ.

“Tiểu thư, mau dậy đi, sắp tới giờ rồi a!” Tử Liên lay lay Song Ngư.

“Hừ . . .cho ta ngủ một chút nữa thôi.” Song Ngư càu nhàu nói.

“Không được!!!!!!!!!!!!” Tử Liên dùng hết sức lôi Song Ngư dậy. Sau đó lấy khăn vò nước lau sạch khuôn mặt hãy còn ngái ngủ của Song Ngư. Song Ngư sau khi tỉnh táo hơn, mới ưỡn người vươn vai, đứng dậy để cho Tử Liên giúp mình thay y phục.

‘Tiểu thư hôm nay cũng phải cố gắng hết sức mình nga” Tử Liên vừa mặc y phục cho Song Ngư vừa nói.

“Ân. Không cần ngươi nhắc đâu.” Song Ngư đáp.

“Hảo. Bây giờ tới phòng ăn sáng. Khoảng nửa canh giờ sau, Vương gia sẽ tới.”

Song Ngư ung dung đi vào phòng ăn, các tú nữ đã sớm có mặt đầy đủ, đang dùng bữa, không khí im lặng, dường như ai cũng xem đối phương là tình địch của mình, không ai thèm nói với nhau câu nào.

“Song Ngư, sớm a” Cự Giải cũng đi vào phòng ăn, mỉm cười chào hỏi Song Ngư.

“Ân. Cự Giải cũng vừa mới dậy thôi sao?” Song Ngư cùng Cự Giải lại một chỗ trống, cùng nhau ngồi xuống.

“Tại ta hồi hộp quá, cả đêm không ngủ được.” Cự Giải xấu hổ nói.

“Ha ha ha . . .cứ thư giản, phải để cho tâm tình thật thoải mái nga.” Song Ngư cười nói.

“Ân. Ăn thôi.”

Sau khi ăn xong, cũng là lúc Ma Kết tới Lan Uyển viện. Các tú nữ ngay ngắn xếp thành hàng.

“Các vị tiểu thư, hôm nay bổn Vương có một chuyện muốn báo.”

Đám tú nữ vẫn chuyên tâm lắng nghe, tò mò không biết là chuyện gì.

“Phần thi Họa theo dự định sẽ diễn ra vào sáng nay, và phần thi Kỳ sẽ diễn ra vào buổi chiều cùng ngày.”

Tức thì, bên dưới đám tú nữ liền xôn xao cả lên. Sao lại thay đổi bất chợt như vậy nga.

“Lẽ nào các vị tiểu thư đây không tin vào năng lực của mình? Nếu thật sự có suy nghĩ như vậy, bổn Vương sẵn sàng để các vị rời khỏi cuộc thi.” Ma Kết lên tiếng thách thức.

Tiếng xôn xao lập tức im bặt. Ma Kết nhoẻn miệng cười, thực ra mọi thứ đều do hắn sắp đặt ra cả. Đánh vào tâm lý bọn họ, điều này sẽ giúp hắn nhìn ra, ai mới là kẻ bản lĩnh thực sự.

“Được rồi. Bắt đầu thôi.” Ma Kết tuyên bố. Sau đó một đám nha hoàn đem bàn ghế ra xếp thành hàng ngay ngắn, bên trên để sẵn một tờ giấy Tuyên Thành lớn, trắng tinh. Đám tú nữ nhanh chóng ngồi vào chỗ, theo y như vị trí mà bọn họ xếp hàng.

Sau khi nhìn tất cả đã ổn định tại chỗ ngồi. Ma Kết mới nói “Bổn Vương sẽ ra đề, mọi người muốn hiểu sao thì hiểu, sau đó dùng những gì hiểu được, vẽ ra, thật đơn giản, có phải hay không? Có ai có ý kiến gì khác không?”

Bên dưới không có ai lên tiếng, Ma Kết gật gật đầu, phất tay. Tên thái giám hiểu ý, đem cuộn giấy của Vương gia treo lên giá, sau đó tháo sợi dây buộc cuộn giấy ra, cuộn giấy mở ra nhanh chóng. Bên trên giấy có đề. . . .

“Thanh trúc, bạch mai, cùng một chốn.

Người đi, mai rụng, trúc tương tư. . . “

Tiếp theo đó, đám cung nữ mỗi người bê màu vẽ và bút ra, đặt lên bàn của từng người.

“Các vị tiểu thư, các vị có thời gian là hai canh giờ. . . Mời!” Ma Kết cười nói, sau đó an tĩnh ngồi xuống ghế, nhấm nháp trà.

Nhìn vào hai câu đề trên cuộn giấy, lập tức nhìn ra chủ đề mà Ma Kết đưa ra, mai và trúc. Rất nhanh, tất cả đã cầm bút lên, bắt đầu vẽ. Song Ngư cũng cầm bút, khi nhìn mực vẽ mới nhận ra, hình như . . . màu xanh lá của nàng quá ít, mà màu vàng lại quá nhiều. . . như vậy làm sao vẽ cả mai và trúc???? Khuôn mặt nàng hơi nhăn lại. Ở trên, Ma Kết nhìn thấy được, nhưng không hành động gì, hắn muốn biết nàng sẽ đối phó thế nào, đây chỉ là cuộc thi Họa, mà đã có kẻ giở trò, nếu không ứng phó được vậy làm sao có thể sống được trong hậu cung?

Thùy Dung ngồi phía trên, thỉnh thoảng liếc mắc xuống nhìn Song Ngư, miệng cười thâm hiểm “Hừ! Ta đã mua chuộc cung nữ, sau khi biết đề, cô ta sẽ đem màu khác làm khó ả ta. Như vậy có thể loại ra một đối thủ.” Thùy Dung thầm nghĩ, không thèm nhìn kẻ thua cuộc nữa, nàng tập trung vào bức tranh của mình.

Song Ngư nhắm mắt lại, ngẫm nghĩ một hồi . . . Nàng chậm rãi mở mắt ra, cầm bút trong tay, nàng bắt đầu vẽ những nét đầu tiên.

Cự Giải ở trên xem ra không bị giở trò, dù sở trường của nàng là thêu, nhưng kĩ năng vẻ của nàng cũng không tồi, từng nét vẽ đều uyển chuyển, mềm mại, bức tranh dần hiện ra.

Ma Kết quan sát tình hình, mỉm cười “Xem ra nàng ta đã có cách ứng phó.”

Hai canh giờ thấm thoắt trôi qua. Sau khi hạ lệnh dừng bút, các tú nữ đứng lên, nha hoàn của mỗi người chạy lại, cầm bức tranh của từng người lên. Ma Kết ung dung bước xuống, liếc mắt nhìn qua các bức họa, sau đó tới gần để nhận xét. Ai cũng vẽ mai và trúc, màu xanh và màu vàng tươi tắn hòa quyện nhau, tạo nên những bức tranh đẹp đẽ, nhưng hình như điều giống nhau này đã khiến hắn nhàm chán. Tới gần chỗ Song Ngư, hắn kinh ngạc nhưng không biểu lộ ra ngoài mặt.

“Nàng . . .đây là vẽ mai và trúc????” Ma Kết nhíu mày.

“Thưa Vương gia, đúng là như vậy” Song Ngư cúi người nói.

Nhìn bức tranh của nàng, hắn rất tò mò, vì sao nàng lại vẽ như vậy “Nhưng mai và trúc trong này, đã .. . . héo úa . . .”

Thật kỳ lạ, ai ai cũng vẽ những bức tranh rực rỡ, tươi tắn, trúc xanh, mai trắng đều thể hiện rõ ràng, còn nàng . . .

“Thưa Vương gia, theo như đề Vương gia ra, “Thanh trúc, bạch mai, cùng một chốn. Người đi, mai rụng, trúc tương tư”, trong hai câu này đâu chỉ có hình ảnh, còn chứa đựng cả một tâm tình, một nỗi tương tư, nghe qua đã cảm thấy buồn, việc vẽ mai trắng, trúc xanh, xem ra không hợp. Tranh của nô tì không chứa cảnh, mà chứa tâm tình.”

Ma Kết hiểu ra . . . ánh mắt thán phục nhìn nàng. “Có thể tặng bổn Vương bức họa này.”

“Nếu Vương gia không chê.”

Ma Kết để bức họa xuống bàn, cầm bút lên, đề chữ vào tranh

“Mai sớm tàn, trúc kém xanh

Chân tình còn mãi, biết dành cho ai?”

Song Ngư nhìn hai câu thơ của Ma Kết, trong lòng thầm ngưỡng mộ người Vương gia này.

“Bổn Vương đa tạ nàng.” Ma Kết đặt bút xuống, chắp hai tay nói.

Song Ngư ngạc nhiên “Xin Vương gia đừng nói vậy, nô tì không dám nhận.”

Ma Kết cười sáng lạn, bước về vị trí trên đài, đọc tên những người được chọn ở vòng này. Tất nhiên tên Song Ngư, Cự Giải cũng được đọc lên.

----------

Ma Kết hồi phủ của mình, tâm tình vui vẻ, miệng cười tươi bước vào sảnh chính.

“Nga. . . hoàng huynh, có chuyện gì vui sao???” Nhân Mã đang ngồi cùng Bạch Dương, Sư Tử, Song Tử, thấy Ma Kết bước vào, mặt tươi cười, ngạc nhiên hỏi.

“Tay đệ cầm cái gì vậy nha.” Song Tử tò mò, chạy lại giật cuộn giấy trong tay Ma Kết.

“Ấy . . .ấy, coi chừng rách nha.” Ma Kết lo lắng nói.

“Cái gì mà quan trọng như vậy?” Sư Tử và Bạch Dương không nhịn được, tới gần Song Tử đang mở cuộn giấy ra.

“Là một bức họa.”

Bức tranh hiện ra trước những ánh mắt tò mò . . . Xời . . . tưởng gì, hóa ra lại là một bức tranh. Song Tử mặt mất hứng, ném bức tranh, cùng Nhân Mã, Bạch Dương, Sư Tử về vị trí cũ uống trà, xơi điểm tâm.

Ma Kết nhanh tay chụp được bức họa, “Hừ Các người thật không biết thưởng tranh gì hết.”

“Thưởng mĩ nhân thì được, thưởng tranh đệ không ham.” Song Tử nói.

“Ý. Thiên Bình công chúa, đệ đón tiếp nàng ta tốt chứ?” Ma Kết nhớ ra hỏi.

“Hả . . à rất tốt.”

“Mai nhớ đưa nàng ta tiến cung.” Ma Kết dặn dò.

“Ân.” Song Tử thở dài, nhanh như vậy đã phải xa người đẹp rồi sao? Hắn không muốn đâu nha. Chỉ còn hôm nay được ở cạnh nào thôi sao? Nghĩ tới đó, Song Tử bật dậy, “Đệ còn có việc, đệ đi trước đây.” Song Tử ba chân bốn cẳng phóng về phủ thăm người đẹp.

“Cái tên ấy, bộ có việc quan trọng lắm sao?” Sư Tử liếc mắt nhìn thân ảnh của Song Tử đã sớm đi xa.

“Chắc là có hẹn với tiểu thư nhà ai thôi.” Bạch Dương nói.

“Sở thích của huynh ấy đấy.” Nhân Mã thêm vào.

“Mặc kệ đệ ấy đi. Mọi người ở đây đi nga, đệ vào thư phòng đây, chiều nay sẽ thi phần thi cuối cùng. Chắc Nhân Mã cũng sắp có hoàng tẩu rồi.” Ma Kết cuộn bức tranh lại, thong thả đi khỏi sảnh chính.

“Hoàng thượng ca ca sắp có phi tử a! Bạch huynh, Sư huynh, hai huynh thì khi nào có?” Nhân Mã hỏi.

“Không hứng thú.” Sư Tử bình thản nói.

“Ừm . . . sẽ nhanh thôi.” Bạch Dương đáp, trong đầu hắn hiện lên khuôn mặt đáng yêu của Kim Ngưu.

P/s: Câu thơ Ma Kết đề vào tranh Song Ngư là do Holy nghĩ ra. Hông biết có hay không nhỉ =.=”.